Không Phải Là Lúc

Không phải là lúc ta ngồi mà đặt vấn đề nữa rồi,
Phải dùng bàn tay mà làm cho tươi mới.

Hàng chục năm qua ta ngồi ngó nhau,
Nghi ngờ nhau, khích bác nhau,
Cho cay cho sâu, cho thật đau.

Không phải là lúc ta ngồi mà cãi suông
Không tin nơi nhau thế ta định nhờ ai dẫn đầu?

Thế giới ngày nay không còn ma quái
Thần tượng tan rồi, còn anh với tôi,
Chúng ta đi tới bằng cái tầm thường thôi.

Làm việc đi không lo khen chê,
Làm việc đi hãy say và mê.
Cứ bắt tay từ từ chúng ta giải quyết.
Mình chậm chân theo sau người ta,
Còn ngồi đây nghĩ lo viễn vông,
Thắc mắc ngại ngùng đến lúc nào mới làm xong?


Back